CÂU CHUYỆN VỀ ĐÁ THỬ LÒNG TRÊN NÚI VÕ ĐANG
Tương truyền ngày xưa có hai người anh em giống nhau như đúc, nhưng người anh thì bản tính lương thiện, hay giúp đỡ mọi người, còn người em thì lại biếng nhác, hay đi ăn trộm. Một hôm, người em biết nhà hàng xóm phải đi xa nên đã lẻn vào ăn trộm, nhưng anh ta chỉ vừa thò đầu vào thì bị chủ nhà nấp đằng sau cánh cửa đâm mù mắt trái. Từ hôm đó, người anh khuyên người em nên hối cải để trở thành người tốt, người em vì đau đớn nên cũng chấp nhận nghe theo. Người anh liền dẫn người em lên núi Võ Đang để thề trước trời đất sẽ thay đổi.
Hai anh em đang trên đường đi thì gặp một ông lão tóc bạc phơ, lưng hơi còng và cõng một túi đồ vật nặng trĩu. Ông lão nói với hai anh em rằng: “Ta trước đây là kẻ trộm, hôm nay muốn làm người tốt nên đem số nguyên bảo quý hiếm này đến làm tiền hương khói. Trong lúc đang nói chuyện, hai túi bảo vật của ông lão từ trong túi rơi ra. Người em vừa nhìn thấy hai thỏi vàng lấp lánh lăn ra đã nổi lòng tham. Ba người họ tiếp tục đi, người anh luôn theo sát ông lão để đỡ hộ ông còn người em thì không ngừng nghĩ cách để làm thế nào cướp được số bảo vật kia. Lúc đi đến vực Phi Thăng, người anh đi tìm nước uống, người em nhân cơ hội không có ai liền đẩy ông lão xuống vực.
Khi người anh lấy nước trở về không thấy ông lão đâu, người em kể hết sự việc ra. Người anh hối hận vô cùng vì đã tin em trai mà làm ông lão bị hại chết liền nhảy xuống vực sâu vạn trượng. Người em vui mừng vì nghĩ rằng mình đã có thể độc chiếm số bảo vật kia. Đang vui mừng khôn xiết, anh ta chợt nhận ra số bảo vật hóa ra chỉ toàn là đá. Lúc này, trong không trung vang lên tiếng cười của ông lão . Người em ngẩng đầu lên và thấy ông lão đang cùng anh trai mình đứng trên tầng mây xanh. Ông lão chỉ chiếc túi rồi biến nó thành một tảng đá lớn và nói: "Thứ ngươi đang cõng trên lưng kia không phải bảo vật mà là Thí Tâm Thạch, lòng tham ác của ngươi sẽ gắn với nó mãi mãi". Từ lời đó, người em hóa thành một vỉa đá cheo leo giữa trời.