THÁP ĐAI NHẠN - NƠI LƯU GIỮ NHỮNG BỘ KINH PHẬT ĐẦU TIÊN CỦA ĐƯỜNG TAM TẠNG
Tháp Đại Nhạn còn được biết đến với tên gọi khác là Đại Yến, cái tên này được ví như cuộc đời của thầy Huyền Trang, giống như con chim nhạn lớn bay đi thật xa, rồi lại quay về. Đây là ngọn tháp được đánh giá là kiệt tác vĩ đại bậc nhất của kiến trúc cổ Trung Hoa.
Tháp được xây dựng cách đây 1.300 năm khi Phật giáo cực kỳ hưng thịnh ở Trung Quốc. Ngôi tháp này ban đầu có 5 tầng nhưng về sau nó được bổ sung thêm 2 tầng và có chiều cao tổng thể là 64 mét. Ngôi tháp được xây bằng gạch nhưng không dùng đến xi-măng hay vôi vữa và là một trong những di tích hoành tráng, cổ kính và trầm mặc nhất của thành Trường An - nơi từng là kinh đô của 13 triều Đại Trung Hoa, bên cạnh khu lăng mộ của Tần Thủy Hoàng, phố cổ Thư Viên Môn... với bức tường thành 600 năm tuổi.
Công trình còn nằm trong quần thể đền Đại Từ Ân, mặt trước là bức tượng Huyền Trang lớn với khuôn mặt từ bi. Phía sau quần thể này là quảng trường Bắc, nơi có đài phun nước lớn và nhiều tác phẩm điêu khắc.
Theo sử sách Phật ghi lại, vào giao đoạn năm 629 - 630, nhà sư Đường Huyền Trang (tức thầy Đường Tăng) đã xuất phát từ thành Trường An để đến Ấn Độ tìm học Phật Pháp. Ông đi theo con đường tơ lụa, băng qua sa mạc, đi qua nhiều quốc gia, chiêm bái vô số phật tích và cuối cùng đã đến được Ấn Độ, tại đây ông đã tu học khoảng 17 năm.
Năm 645 về đến Trường An, đoạn đường thầy Huyền Trang đi qua tính ra khoảng 25.000 cây số. Trong đó, ông mang về nhiều tượng Phật, 150 xá lợi và 657 bộ kinh bằng tiếng Phạn. Sau đó, ông cho xây dựng và thành lập một khu dịch thuật kinh Phật khổng lồ từ tiếng Phạn sang chữ Hán. Vua Đường Thái Tôn rất kính trọng thầy Đường Tăng, ban cho ông danh hiệu Tam Tạng (tiếng Phạn là Tripitaka) vì là người tinh thông kinh sách cả Ba Tạng, gồm Kinh Tạng, Luật Tạng và Luận Tạng.