TỨ BẤT TỬ TRONG VĂN HÓA DÂN GIAN VIỆT NAM
Trong tư duy của người Việt, con số bốn (tứ) là con số mang tính ước lệ và có ý nghĩa lớn. Tứ (bốn) là một hằng số được dùng để khái quát về một phạm trù nào đó. Ví dụ: Tứ trấn, An Nam tứ đại tài, Tràng An tứ hổ, Sơn Tây tứ quý,…. Có thể thấy rằng mọi cơ cấu giá trị vật chất tinh thần nhiều khi được bắt đầu bằng “bộ tứ”. Và việc chọn lấy 4, trong toàn thể của một tập hợp là chọn lấy những gì tiêu biểu nhất, độc đáo nhất và có tính thời đại. Bên cạnh đó, chọn 4 còn hàm ý chọn lấy sự vững bền, cân đối nhất, tựa như sự cân chỉnh của bốn phương. Tứ bất tử cũng là một tập hợp như vậy. Đó là bốn vị linh thiêng trường sinh bất tử trong các thần điện Việt Nam.
Và từ xưa đến nay các vị thường được mọi người liệt kê trong Tứ bất tử bao gồm:
+ Tản Viên Sơn Thánh
+ Phù Đổng Thiên Vương (Thánh Gióng)
+ Chử Đồng Tử
+ Thánh Mẫu Liễu Hạnh