CHÙA TRẤN QUỐC - BIỂU TƯỢNG PHẬT GIÁO KINH KỲ
Chùa Trấn Quốc, ngôi chùa 1.500 tuổi, được xem như biểu tượng Phật giáo của Việt Nam thời Lý - Trần.
Chùa được xây dựng vào năm 541, thời Tiền Lê - Lý với tên là chùa Khai Quốc. Năm 1615, do sạt lở đất, vua Lê Trung Hưng cho dời chùa từ bên bờ sông Hồng vào phía trong đê Yên Phụ, khu gò đất Kim Ngưu. Đến đời vua Lê Huy Tông, chùa mới đổi tên thành chùa Trấn Quốc với ý nghĩa là nơi giúp nhân dân xua tan đi thiên tai, đem lại cuộc sống bình yên cho dân tộc.
Ngày xưa, chùa Trấn Quốc được xem là trung tâm Phật giáo của kinh thành Thăng Long. Mọi hoạt động ngự giá cúng lễ vào dịp lễ, Tết được các đời vua Lý, Trần tổ chức ở đây. Chính vì lẽ đó mà các cung điện như Cung Thúy Hoa, Điện Hàm Nguyên được xây dựng nên để phục vụ cho việc vui chơi, nghỉ ngơi của vua.
Diện mạo hiện tại của ngôi chùa là kết quả sau đợt trùng tu vào năm 1815 với tổng diện tích lên đến 3.000m2 được chia làm 3 phần là Vườn tháp, Nhà tổ và Thượng điện.