Nhà văn XUÂN ĐỨC (1947 – 2020)
1. Tiểu sử:
Nhà văn Xuân Đức tên khai sinh là Nguyễn Xuân Đức, sinh ngày 4 tháng 01 năm 1947 tại xã Vĩnh Hoà, huyện Vĩnh Linh, tỉnh Quảng Trị. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 1982. Ông mất ngày 20 tháng 6 năm 2020 tại quảng Trị.
2. Quá trình công tác:
Nhà văn Xuân Đức xuất thân trong gia đình nông dân. Thuở nhỏ ông sống cùng gia đình ở quê mẹ tại bờ Bắc sông Hiền Lương. Sau khi tốt nghiệp phổ thông tại Trường cấp ba Vĩnh Linh vào năm 1965, ông thoát ly gia đình và tham gia tiểu đoàn 47 quân địa phương Vĩnh Linh chiến đấu tại vùng núi tỉnh Quảng Trị, phía Nam bờ Hiền Lương.
Vốn có kiến thức văn hóa, ông tham gia viết bài cho báo quân đội của Khu đội Vĩnh Linh rồi Quân khu 4. Năm 1976, ông được cử tham gia trại sáng tác của Tổng cục Chính trị. Năm 1979, ông theo học tại Trường Viết văn Nguyễn Du khóa 1. Sau khi tốt nghiệp, ông được phân công công tác tại Đoàn kịch nói Tổng cục Chính trị. Ông công tác tại đây cho đến khi giải ngũ với quân hàm Trung tá vào năm 1990.
Sau khi giải ngũ, ông về sống tại thị xã Đông Hà, Quảng Trị và chuyển ngành công tác tại Sở Văn hóa Thông tin tỉnh Quảng Trị, giữ chức Phó giám đốc Sở. Từ năm 1995 đến 2006, ông là Tỉnh ủy viên, Giám đốc Sở Văn hóa – Thông tin, Tổng thư ký Hội Văn học nghệ thuật Quảng Trị. Tháng 7 năm 2006, ông nghỉ hưu. Ông mất vào ngày 20 tháng 06 năm 2020.
3. Tác phẩm:
Tiểu thuyết:
– Cửa gió (tiểu thuyết, 2 tập, 1980 – 1984);
– Người không mang họ (tiểu thuyết, 1984);
– Hồ sơ một con người (tiểu thuyết, 1985);
– Những mảng làng (tiểu thuyết, 1987);
– Tượng đồng đen một chân (tiểu thuyết, 1987);
– Bến đò xưa lặng lẽ (tiểu thuyết, 2005);
– Kẻ song sinh (tiểu thuyết, 2010)
– Đối thoại giao thừa (Thơ và tạp văn)